Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Dark or Light? - Sự trở lại của quỷ

DARK OR LIGHT?

● [SỰ TRỞ LẠI CỦA QUỶ] ●

_ Đường Thanh Điệp _

Giới thiệu nhân vật:

Mộng Vũ Xuân - Tà Minh Nguyệt

Thiên Ca Cơ: Con nuôi của cậu ruột Tà Minh Nguyệt - Tả Thượng Văn. Được hứa hôn với Hồ Giang Tử.

Tà Minh Nguyệt: Nhị tiểu thư của tập đoàn Lạc Thừa, con gái của ông trùm kinh doanh bất động sản Tà Thiên Ân. Thông minh, xinh đẹp, là nữ thần trong lòng các nam sinh trường Triệu Thiên.


Thiên Ca Cơ - Hồ Giang Tử

Hồ Giang Tử: Đứa con gái giả mạo của Hồ gia, vốn là con của một "gái bán hoa" đã chết vì HIV/AIDS.

Mộng Vũ Xuân: Đại thiếu gia của tập đoàn Tự Vũ, bạn thanh mai trúc mã của Tà Minh Nguyệt, đồng thời là hôn phu của cô, lớn hơn cô một tuổi.

Sơ lược nội dung:

Trước kia, Thiên Ca Cơ là một cô nhi. Nhưng do số trời may rủi, đứa con trai đã mất vì tai nạn giao thông của Tả Thượng Văn cùng anh giống nhau như đúc, nên được Tả Thượng Văn đón về.

Sau đó để bảo trụ tập đoàn Lạc Hồng của Thượng Văn, đồng thời báo đáp ơn dưỡng dục của ông, Thiên Ca Cơ đồng ý hứa hôn với Giang Tử - người con gái mà anh chưa bao giờ gặp mặt.

Anh chỉ luôn nghĩ: "Kết hôn cùng lắm là cưới một cô vợ về nhà. Cũng không phải là việc gì quá to tát".

Cho đến khi gặp Tà Minh Nguyệt ở vũ hội hóa trang Lolla VIII, anh liền biết kiếp này, mình không tránh khỏi mũi tên thần Cupid...

...

Hồ Giang Tử vốn không phải là con ruột của Hồ Giang Song, nhưng nhờ sự giúp đỡ của bà nội La Cố Mạn, cô có thể đường đường chính chính bước vào Hồ gia mà không ai nghi ngờ.

Mọi người vốn không biết rằng Hồ gia có một người con gái, ngay cả bản thân Hồ Giang Sương cũng chỉ cho rằng đây là con rơi của cha mình nên mặc nhiên không nói gì.

Nhưng việc mà cô không ngờ tới nhất là vị hôn phu tương lai Thiên Ca Cơ lại vô tình nghe được cuộc nói chuyện của cô và bà nội, còn tìm cách vạch trần cô trước bạn thân Tà Minh Nguyệt.

Trong lúc nguy cấp nhất, Mộng Vũ Xuân xuất hiện trước mặt cô, giúp đỡ cô, trở thành thiên thần cứu rỗi linh hồn mơ mộng đã sớm chết đi của cô...

...

Tà Minh Nguyệt từ khi sinh ra cho đến lúc lớn lên đều là hào quang bao phủ. Mẹ ruột là nhà thiết kế nổi tiếng và đồng thời là con gái của tập đoàn đá quý Lâm An, cha là ông trùm kinh doanh bất động sản Tà Thiên Ân.

Hai người anh lớn của cô, một người là thần tượng âm nhạc Tà Minh Phong, một người là vận động viên bóng rổ xuất sắc của đội tuyển quốc gia Tà Minh Thương. Chị gái Tà Minh Xuyên lại là nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng thế giới.

Bởi vì gia thế hiển hách, lại được bảo bọc kỹ lưỡng trong vòng tay cha mẹ và các anh chị nên Tà Minh Nguyệt đã có một tuổi thơ rất hồn nhiên, trong sáng bên Mộng Vũ Xuân.

Những năm còn đi học, không ít chàng trai phải lòng cô, tỏ tình với cô, nhưng Tà Minh Nguyệt vẫn một mảnh lãnh đạm như nước, thẳng thừng từ chối tất cả bọn họ. Cô đóng kín cửa trái tim mình, đợi Mộng Vũ Xuân du học trở về, cùng anh nắm tay nhau đi hết cuộc đời...

...

8 năm trước, Mộng Vũ Xuân chia tay Tà Minh Nguyệt sang Mỹ du học. Khi trở về, anh đã là một thanh niên chững chạc, một doanh nhân trẻ tuổi tài cao tung hoành khắp thương trường, mà cô, đã là thiếu nữ câu hồn người khác.

Anh luôn cho rằng Tà Minh Nguyệt của 8 năm sau vẫn chỉ là một cô gái ngây thơ, hồn nhiên như Tà Minh Nguyệt bên anh 8 năm về trước. Nhưng anh lại quên mất một điều rằng: "Thời gian qua mau, con người cũng dần trưởng thành hơn".

Anh lừa dối cô, lừa dối bản thân rằng mình không yêu cô. Cho đến ngày Lễ tình nhân, Thiên Ca Cơ tìm đến trước cửa nhà cô, nói một câu "Anh yêu em!" làm lửa giận trong lòng anh hoàn toàn bộc phát...

.

- Anh nói mình yêu cô ấy, nhưng lại luôn làm cô ấy buồn lòng, đau khổ. Cái đó... gọi là tình yêu của anh sao? - Thiên Ca Cơ giận dữ nhìn Mộng Vũ Xuân, đanh giọng chỉ trích.

Vũ Xuân sững người. Từng lời trách mắng của Ca Cơ dội vào, làm lùng bùng lỗ tai anh.

- Mộng Vũ Xuân, anh là một thằng đàn ông tồi tệ! Anh căn bản không đáng được Nguyệt Nhi quan tâm, càng không đủ tư cách để yêu cô ấy!

Trước khi quay gót bước đi, Thiên Ca Cơ đã bỏ lại một câu như vậy. Mà câu nói đó, lại vô tình ám ảnh anh suốt quãng thời gian sau này...

.

- Giang Tử, cậu gọi mình ra đây là có chuyện gì? - Tà Minh Nguyệt kéo ghế ngồi đối diện Hồ Giang Tử, mỉm cười ôn hòa.

"Ba!".

- Tà Minh Nguyệt, tôi hận cậu! Tại sao cậu không chết đi cơ chứ! Tại sao chứ! Tại sao cả Thiên Ca Cơ và Mộng Vũ Xuân đều yêu cậu mà lại không yêu tôi? Cậu có cái gì hơn người? Đều là bản mặt hồ ly tinh giả tạo!

"A!".

Khoảnh khắc Hồ Giang Tử đẩy Minh Nguyệt ngã xuống đường, chỉ thấy thấp thoáng bóng chiếc Innova màu đen lao vun vút tới, Tà Minh Nguyệt không lường trước được việc này, hét lên một tiếng thất thanh rồi lịm đi...

Sau đó, một mảnh đường vấy đầy máu tươi, mùi hôi tanh xộc vào mũi đê tê rần các giác quan. Tiếng xe cứu thương vang lên dồn dập, inh ỏi đến đinh tai nhức óc.

...

- Giang Tử! Cô giải thích đi: Chuyện này là sao? Tại sao Minh Nguyệt lại bị tai nạn giao thông? Cô ấy trước giờ đều đi đứng cẩn thận, qua đường nhìn phải trái trước sau, sao có thể bất cẩn đến mức bị xe tông như vậy?

Khi biết tin này, thần trí Thiên Ca Cơ lập tức trở nên điên loạn, hận không thể rống lên với Hồ Giang Tử. Con người thâm độc của cô ta, anh làm sao lại không biết chứ!

.

- Vũ Xuân, anh nói đi, anh yêu ai? Anh tin cô ta, yêu cô ta, hay là tin em, yêu thương em? - Âm thanh da diết đau thương của Tà Minh Nguyệt truyền vào tai anh. Bên cạnh là Hồ Giang Tử đang la hét thống khổ, giãy dụa.

Giọng nói thánh thót như tiếng chuông ngân, đôi mắt đen láy và trong veo như biết nói...

Một phút trước, anh đã nghĩ mình không cầm lòng được.

- Tôi yêu Tà Minh Nguyệt...

Nghe được anh nói câu này, Tà Minh Nguyệt dường như muốn nhảy cẫng lên, chạy đến ôm hôn anh. Nhưng câu nói tiếp theo của anh, lại thẳng thừng đạp cô từ thiên đàng xuống địa ngục...

-... nhưng... người tôi muốn cứu... là Hồ Giang Tử.

.

Nếu ông trời thật sự muốn tạo nên cuộc đời này nghiệt ngã, vậy thì cô, cũng không ngại góp phần vào.

Tất cả những kẻ đã từng phản bội cô, cô sẽ khiến họ phải trả giá thật đắt!

"Hồ Giang Tử, Mộng Vũ Xuân... chờ tôi...".

.

Bánh xe định mệnh vẫn cứ quay, và không ai nói trước được điều gì...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét